Ở một cửa hàng hoa mua một bó hoa hồng, sau đó đi thẳng đến cửa công ty của nàng, chờ nàng hạ ban.
Mười một rưỡi, ta nhìn thấy rất nhiều người đi ra cửa công ty, khi đi qua đều nhìn ta liếc mắt một cái, vẻ mặt cũng rất tự nhiên.
Chẳng lẽ là thấy kì quái.
Thực thản nhiên đối mặt với những ánh mắt này, thực thản nhiên dựa tường, thẳng đến khi thân ảnh quen thuộc kia xuất hiện.
"Bảo bối" Tỷ tỷ nhìn đến ta thời điểm vẻ mặt khiếp sợ, hai vai run rẩy, nước mắt theo khóe mắt chảy xuống.
Ta cầm bó hoa mỉm cười đi hướng nàng.